VH Tiếng Nói Văn Học Việt Houston VH

VVH Tiếng Nói Văn-Học Việt-Houston (Viet Voice From Houston). Xin gửi bài vở về địa chỉ wendynicolennduong@post.harvard.edu. Contributing articles and commentaries should be submitted to wendynicolennduong@post.harvard.edu.

COPYRIGHT NOTICE AND DISCLAIMER

Về vấn đề bản quyền (copyright) cho tác giả Việt Nam của các bài viết được đăng tải ở đây: Chúng tôi nhận được những bài viết này từ độc giả hoặc từ các môi trường truyền thông của các nhóm người Việt, vì tác phẩm đã được phổ biến ở một môi trường công cộng nào đó. Chúng tôi mạn phép đăng tải theo lời giới thiệu của độc giả, dưới thẩm quyền "fair use exception" của luật trước tác bản quyền, vì làm việc cho mục đích giáo dục quần chúng, không vụ lợi. Nếu độc giả nào biết tác giả, xin cho chúng tôi biết để gửi lời chính thức xin phép, hoặc nếu tác giả không bằng lòng, xin cho chúng tôi biết ngay để chúng tôi lấy bài xuống theo ý của tác giả.

disclaimer re content

Quan điểm của tác giả hay độc giả trình bày ở đây không phải là quan điểm của người hay nhóm chủ trương VVFH, và vì thế chúng tôi không chịu trách nhiệm về những quan điểm hay dữ kiện đưa ra bởi tác giả hay độc giả. The views and supporting facts expressed by the authors or commenters published here are not necessarily those expressed or endorsed by VVFH or its editors. Accordingly, VVFH disclaims liability with respect to such content.

MỤC ĐÍCH:

Lời nhắn với học trò Việt Nam của giáo sư WENDI NICOLE Dương, cựu học giả FULBRIGHT Hoa Kỳ và cựu giáo sư luật đại học Denver:


Cô thành lập tập san này là đề cố gắng giữ lại những cái đẹp trong văn hóa cội nguồn của Việt Nam, đã giúp chúng ta đứng vững trên hai ngàn năm, dựa trên những giá trị đặc thù của người Việt nhưng đồng thời cũng là giá trị tổng quát của nhân loại. Hy vọng TIENG NOI VAN HOC VIET-HOUSTON, gọi tắt là VH, hay VVFH (Viet Voice from Houston) sẽ đến với người Việt trên toàn thế giới, qua độc giả thích văn chương văn học trong cả hai ngôn ngữ Việt-Anh, từ bàn tay và ánh mắt của một số it học trò Việt đang sinh sống ở Mỹ hoặc ở Việt Nam, của chính cô, cũng như của thế hệ đi trước biểu tượng là cha mẹ cô, những giáo sư ngôn ngữ.


Wendi Nicole Duong (Nhu-Nguyen) tháng tư April 2015

TRIO OF WATER LILIES

TRIO OF WATER LILIES
TRIO OF WATER LILIES enamel, markers, pen and pencil on paper. artwork by Wendi Nicole Duong copyright 2013: in all three regions of Vietnam, one can always find Hoa Sung, water lilies!

Sunday, April 12, 2015

VIETNAMESE POETRY WRITTEN FOR MY MOTHER NHỮNG BÀI THƠ CHO MẸ:



BÉ THỎ VỀ LÀNG NGỌC ANH



QUÁ KHỨ....

Bé Thỏ về quê hái cỏ gà
Bàn chân xinh lấm bụi đường xa
Mắt sao, lanh lánh màu long nhãn
Phụng phịu môi hồng ánh lựu sa

Bước đi ngượng nghịu trên đường đất
Cười rộn trong làng tưởng tiếng ve
Áo đầm, chi rứa cho thêm dị?
Tây thượng là mô? Đập Đá tề!!!

Vô làng khóm trúc tưởng chừng quen
Soi nước ao thu cá bống tìm
Trái chay, trái thị thơm chi lạ
Bụi ớt hay là nhánh đỗ quyên? 

Ra vườn nhớ kiếm đọt măng tươi
Rón rén mà đi, khéo đứng ngồi
Đừng chạy, lanh chao, rồi vấp té 
Khóc nhè, con nớ, rứa thì thôi 

Bé Thỏ đừng e rắn học trò
Vòng quanh cây chuối của vườn xưa
Sợ chi? Áo ngoại mùi long não
Tay ngoại ôm kề đủ ấm chưa?

Ôn Viên áo trắng râu như tiên
Ôn Cố Hồng Lô còn ngủ yên
Mệ Hai xắt chuối làm cơm Hến
Dì Quyến ngồi in bánh thiệt hiền

Tất cả rồi quên hay nhớ mãi
Ngọc Anh màu nắng đẹp ngày xưa
Một hôm tan biến thành lưu niệm
Mấy bước chân đi, mấy chữ ngờ?


BÂY GIỜ...

Ngọc Anh đón Thỏ một ngày thơ
Trở lại làng quê của Huế mơ
Tưởng rằng phiêu bạt là quên hết
Ký ức còn đây, bụi ám thưa

Bé Thỏ đã già theo thời gian
Ngọc Anh còn đó những mùa trăng
Gió đẩy thuyền về con nước đục
Ai khóc ai mà lệ đẫm khăn???




Dương Như Nguyện
copyright March 2014 
 



SỢI TÓC CỦA NGOẠI TÔI


Tóc ngoại tôi dài bạc khói sương
Bàn tay chăm chút bát canh vườn
Con tôm, cọng cải cho bầy cháu
Để chúng phiêu du vạn nẻo đường


Bầy cháu tha hương một góc trời
Bên kia biển lặng, sóng đầy vơi
Quê tôi có ngoại tôi nằm chết
Ai giữ cho tôi, sợi tóc rời


Dương Như Nguyện
copyright Sept 30, 2012



HUẾ CỦA MẸ TÔI


"Chiều chiều trước bên Văn Lâu…”


Huế của hôm nào, Huế ở đâu?
Một trùng dương cách, mẹ tôi sầu
Còn ai han hỏi, mình răng rứa
O nớ mô rồi, tóc kẹp sau

Huế của bao người, lạc những đâu?
Nhắc dòng Hương cũ, mẹ tôi sầu
Tiếng ai hò hát trên sông vắng
Như tiếng linh hồn ke? khóc nhau

Huế có quên người Huế thuở xưa
Một lần ly tán, mẹ tôi chờ
Xót xa kẻ ngóng đầu thôn Vỹ
Có trách, xin về khóc với thơ …

Dương Như Nguyện
copyright 1976-1995-2005



KHÓC HUẾ

Huế buồn da diết của tôi ơi
Chưa nói mà sao đã nghẹn lời
Tiếng Huế chẳng còn âm Huế nữa
Khăn áo Huyền Trân đẫm lệ rồi

“Khói mờ nhân ảnh” của tôi đâu?
Khói cũng như sương, trắng một màu
Một màu trăng trắng như lòng Trí
Bạc cũng như đời Trí bể dâu

Trí trở về ôm Mặc Tử say
Hỡi ai là kẻ phụ tình đây?
Lá xanh rồi khóc người thiên cổ
Để Huế chìm theo giấc mộng này

Huế của bây giờ chẳng phải xưa
Những người con Huế vẫn mong chờ
Ngày mai thuyền sẽ quay về bến
Vì nước sông Hương mãi lững lờ?  
  


HỎI DÒNG SÔNG

Làm sao chặt gãy một con sông
Kẻ đứng soi gương, kẻ lội dòng
Ôm trăng mà chết, là ai đó?
Nước ở đâu về, hỏi, có, không?


CỐ HƯƠNG

Vọng cố hương nay hết một đời
Thuyền xưa, viễn xứ, vượt trùng khơi
Xót xa kỷ niệm triền miên nhớ
Hồn đất nơi nào, mây gió ơi! 

Vọng cố hương hay vọng tiếng cười
Của sân Đồng Khánh, phượng hồng rơi
Bỏ đi thì tiếc, vương thì nhớ
Trót hắt hiu ngàn hiu hắt thôi


QUÝ PHI

Chiếc áo vua ban rách tả tơi
Khóc làm chi nữa, quý phi ơi!
Quét lá bên mồ ai phế đế
Gạch phủ rêu xanh, đá nứt rồi

Dương Như Nguyện
Copyright 2014
**********

No comments:

Post a Comment