VH Tiếng Nói Văn Học Việt Houston VH

VVH Tiếng Nói Văn-Học Việt-Houston (Viet Voice From Houston). Xin gửi bài vở về địa chỉ wendynicolennduong@post.harvard.edu. Contributing articles and commentaries should be submitted to wendynicolennduong@post.harvard.edu.

COPYRIGHT NOTICE AND DISCLAIMER

Về vấn đề bản quyền (copyright) cho tác giả Việt Nam của các bài viết được đăng tải ở đây: Chúng tôi nhận được những bài viết này từ độc giả hoặc từ các môi trường truyền thông của các nhóm người Việt, vì tác phẩm đã được phổ biến ở một môi trường công cộng nào đó. Chúng tôi mạn phép đăng tải theo lời giới thiệu của độc giả, dưới thẩm quyền "fair use exception" của luật trước tác bản quyền, vì làm việc cho mục đích giáo dục quần chúng, không vụ lợi. Nếu độc giả nào biết tác giả, xin cho chúng tôi biết để gửi lời chính thức xin phép, hoặc nếu tác giả không bằng lòng, xin cho chúng tôi biết ngay để chúng tôi lấy bài xuống theo ý của tác giả.

disclaimer re content

Quan điểm của tác giả hay độc giả trình bày ở đây không phải là quan điểm của người hay nhóm chủ trương VVFH, và vì thế chúng tôi không chịu trách nhiệm về những quan điểm hay dữ kiện đưa ra bởi tác giả hay độc giả. The views and supporting facts expressed by the authors or commenters published here are not necessarily those expressed or endorsed by VVFH or its editors. Accordingly, VVFH disclaims liability with respect to such content.

MỤC ĐÍCH:

Lời nhắn với học trò Việt Nam của giáo sư WENDI NICOLE Dương, cựu học giả FULBRIGHT Hoa Kỳ và cựu giáo sư luật đại học Denver:


Cô thành lập tập san này là đề cố gắng giữ lại những cái đẹp trong văn hóa cội nguồn của Việt Nam, đã giúp chúng ta đứng vững trên hai ngàn năm, dựa trên những giá trị đặc thù của người Việt nhưng đồng thời cũng là giá trị tổng quát của nhân loại. Hy vọng TIENG NOI VAN HOC VIET-HOUSTON, gọi tắt là VH, hay VVFH (Viet Voice from Houston) sẽ đến với người Việt trên toàn thế giới, qua độc giả thích văn chương văn học trong cả hai ngôn ngữ Việt-Anh, từ bàn tay và ánh mắt của một số it học trò Việt đang sinh sống ở Mỹ hoặc ở Việt Nam, của chính cô, cũng như của thế hệ đi trước biểu tượng là cha mẹ cô, những giáo sư ngôn ngữ.


Wendi Nicole Duong (Nhu-Nguyen) tháng tư April 2015

TRIO OF WATER LILIES

TRIO OF WATER LILIES
TRIO OF WATER LILIES enamel, markers, pen and pencil on paper. artwork by Wendi Nicole Duong copyright 2013: in all three regions of Vietnam, one can always find Hoa Sung, water lilies!

Thursday, August 17, 2017

Chiều một mình qua phố...ngày hôm nay: “Đêm có nắng, và cành hoa chợt tím…”

Tôi nghe nói ở xứ Huế của ṃe tôi, bên bờ sông Hương có tên đưởng Trịnh Công Sơn, thay thế những quán hàng ăn cho mọi người tụ họp. Hình ảnh người thanh niên chiều một mình qua phố của TCS ngày xưa, bây giờ là một ông già tay trắng, tóc trắng, nằm vùi trong gác trọ, ôn lại những vật đổi sao rời, nhớ tiếc người yêu mắt biếc cuả tuổi trẻ. Rồi ông bước xuống phố một mình...Lê chân, ông gục xuống bên bờ sông Hương, mắt ngước nh̀in trời...Không ai thấy ông.

Đây là bài thơ tặng ông già ấy, vi tôi tin rằng ông lão là một nhà thơ, vô danh, trước khi gục ngã, ông đã thấy: Dêm có nắng và cành hoa chợt tím...

Đã đến lúc giã từ tên với tuổi
Đ́óng băng luôn ng̣ọn lửa cuả Tiên Rồng
Nhìn chung quanh rác rưởi ngập trời Đông
Lấp cưả biển tơi bời bao cá chết


Đã đến lúc mù loà, em mắt biếc
Vì tim người đã cạn hết lòng nhân
Trên trời cao…Phật Chuá cũng bâng khuâng
Đặt dấu hỏi: biết bao giờ…giác ngộ???

Ở đâu đó, đau vùi trong gác trọ
Rổ̀i lê chân xuống phố, gục bên bờ̉
Ngước mặt nhìn, môi mấp máy bài thơ:
“Đêm có nắng, và cành hoa chợt tím…”

"Ở góc nh̀ìn nặng trĩu những ưu tư
Đêm có nắng, và cành hoa chợt t́ím"

ENGLISH VERSION: ̣I don't translate; I simply write a new one in English.


It's time that the poet give up, his name and his age
extinguish their fire: the Fairy and her Blue Dragon
Trash, trash, trash, covering such FarEastern horizon
seaport plugged with dead fish, no need to mention

It's time that the poet remember the sapphire eyes of his sweetheart
yet blindness has taken her, wrenching them apart
Ask Buddha and Christ, where's their question mark?
forever gone enlightenment...from the people's heart

So poet, let's get up from your pain, and leave your lonely flat
and drag your feet down to the city's suite
and down again, he falls, reaching for the sky, drenching from his heartbeat:

his one and only flower has turned violet!
And,

on the riverside
he lies
waiting for his midnight sun to rise

UND copyright aug 2017

ARTWORKS BY UND: 



No comments:

Post a Comment