bỏ đầm sen xứ Huế
và bây giờ,
hồn lãng đãng nằm mơ
Không khoảng cách, không thời gian
Không còn vết nứt, vế chém, vết hận của hoài nghi và oán giận
từ câu chúc thanh nhàn
từ những buổi tối lười biếng, đắp chăn cũ mùa Đông,
dán mắt vào màn ảnh truyền hình, trò giải trí cuối cùng cho những con người rỗng túi
Trên những ngõ hẻm của Paris, Budapest, và Prague
Anh sẽ đi theo tấu khúc của Mahler
không còn dấu diếm, không còn cửa đóng, không còn bóng đêm
tất cả là ánh sáng vì khí trời trong vắt
vì anh đã phóng tâm hồn qua quỹ đạo,
đã mở tung trái tim đón chào không gian vô tận
sao hôm đã thành sao mai,
tan thành sương buổi sáng, trắng và trong như thơ Hàn Mạc Tử mơ về một Vĩ Dạ mênh mang:
…
“ Dọc bờ sông trắng, nắng chang chang”.
để tâm tư yên nghỉ
“Linh hồn khép khẽ, khép khẽ”
Thay lời chị ru em, thay mẹ, thay bà
thay bụt, thay chúa, thay trời,
mà che chở cho em
Làm sao em chết được,
Dầu cho mặt trời có chết hẳn trong em,
Dầu ngoài vũ trụ
một phút thôi
cho em yên lòng
dầu thế giới bao nghiệt ngã với em
(Như đã nghiệt ngã với những con người hiếu, trung, và tài sắc vẹn toàn)
Em có biết rằng,
trong đau đớn tận cùng,
của vũ trụ mênh mang này,
rất ít người được nghe thấy tiếng dỗ dành
nhắm mắt đi em, rồi mở vội mắt ra
Khi ánh sáng rọi vào tim em những niềm tin mới cho em quên đi nhọc nhằn của quá khứ
vào buồng phổi mệt nhoài,
Em hãy thiếp đi
để khi thức dậy,
em sẽ vòng hai tay, ôm tấm thân ốm gầy,
nương dần theo gót hài quân tử,
trên ngõ trúc thân yêu
mà can đảm tiến về định mệnh của mình,
(Ở Hà Nội đầm sen giữa phố chiều đã được thay thế bằng khách sạn Daiwoo
một mình,
tôi sẽ đội nón lá
chèo chiếc thuyền nan,
cho em,
tôi sẽ vạch lối giữa rừng sen trên kinh đào Venice
Ở tận trời Âu lấp lánh nước và trăng sao của những người lái buôn Tây Phương thời trung đại,
Venice trở thành Sông Hương
với tiếng chuông Thiên Mụ
và quá khứ chuyển hướng thành tương lai
Ở tận trời Âu lấp lánh nước và trăng sao của những người lái buôn Tây Phương thời trung đại
chúng ta cùng thấm hương sen trong buồng phổi đã miệt mài
cùng uống cạn màu sen xanh hồng vào đồng tử, sau khi mắt huyền đã rưng rưng giọt nước vì quá nhiều oan trái
Dec. 3, 2011
Tuyệt vời
ReplyDeleteCH